Gặp khuôn mặt hao hao giống anh
Lại thấy lòng run lên nhè nhẹ
Ngẫm cuộc đời sao éo le đến thế
Người giống người, lại giống như anh
Người ấy lướt qua em thật nhanh
Đâu biết có người ngắm mình thảng thốt
Trong một phút em bật ra tiếng gọi
Rồi thấy mình ngốc nghếch làm sao
Trái đất tròn nhưng mình chẳng gặp nhau
Em vẫn nhớ anh cồn cào ký ức
Nỗi nhớ đó cuộn lên thổn thức
Khi gặp một người hao hao giống anh
Người ấy đã đi không hề ngoảnh lại
Cũng như anh đã bỏ em rồi
Cơn gió thổi qua đời em một thuở
Sóng vỗ dập dồn xô mãi đơn côi ./.